Thứ Hai, 30 tháng 11, 2009

Hồ Trị An

Bạn thường chuẩn bị cho những chuyến đi của mình như thế nào? Uhm, thì lên kế hoạch cẩn thận đến từng cm xem coi sẽ đi chỗ nào, đi đường nào, dừng ở đâu, ăn gì, chơi gì, nếu đi nhiều ngày thì ngủ ở đâu, ờ, rồi đi chung với ai, sẽ phân công cho người này người nọ việc gì... Gì chứ giao cho một đứa hậu đậu hay quên mấy chuyện như mua đồ ăn sáng cho cả nhóm thì nguy cơ bị đói là cao lắm à!!!


Nhưng mà có chắc là bao giờ những chuyến đi cũng là cả một công trình chuẩn bị chi tiết công phu? Thế còn những chuyến đi lâu lâu ngoi đầu ra từ một phút ngẫu hứng nào đó thì sao? Ví dụ như bạn có một ngày nghỉ, một ngày mà tất cả mọi người đều đi làm, đi học, còn bạn thì không. Một ngày mà bạn thức dậy thật muộn, dọn dẹp nhà cửa, ủi quần áo, nấu cơm trưa, xong xuôi đem một cốc cà phê ra ngồi ở bậc cửa, ngắm nắng vàng ruộm và mấy đám mây trắng muốt lăng xăng bay qua bay lại. Bạn sẽ chắt lưỡi, sao mà thanh bình quá, mình có thể ngồi hàng giờ ngắm cái nắng này rơi chầm chậm xuống một mặt hồ lặng lẽ nào đó, hàng giờ. Một lúc nào đó mình sẽ đến một cái hồ thật đẹp, và ngồi ngắm những vạt nắng hoàng hôn. Ờ mà lúc nào là lúc nào, sao không phải là bây giờ, vì mình còn lúc nào rảnh rỗi hơn nữa đâu?! Đó, nếu trong một ngày thảnh thơi như vậy, trong một ý định bất chợt như vậy, bạn sẽ làm gì?

Bạn sẽ làm như thế này...

Bạn sẽ quơ đại cái ba lô chứa-mọi-thứ, lấy xe máy và theo quốc lộ 1 ra khỏi Sài Gòn, mùa khô, lại đang có công trình cầu vượt Cát Lái nên đường bụi khiếp, bạn nhớ mang theo khẩu trang nha! Cứ đi thẳng, qua Biên Hòa luôn, đến gần thị trấn Trảng Bom sẽ có một cái ngã tư, có bảng chỉ dẫn 'Trị An rẽ trái', lúc này bạn rẽ trái, đi vào tỉnh lộ 767. Ủa sao nói hổng chuẩn bị gì hết mà cái gì cũng biết dzạ? Có gì đâu, tui để ý thấy tỉnh lộ này có trồng mấy cột đánh dấu cây số, trên đó có ghi tên của nó là TL767, với lại tui hỏi thăm người ta nữa, nên biết. Đó là chưa kể tui 'me' hồ Trị An này lâu rồi, nên hổng biết cũng nhất định làm cho biết! Bây giờ là lúc mệt đây, vì bảng chỉ đường bảo rằng 'Trị An 19km' mà bạn sẽ thấy như vô tận, vì đường dằn xóc, ổ gà ổ vịt tùm lum, rồi thì lên đồi xuống dốc liên tục nữa chứ. Nhưng hãy ráng kiên nhẫn, đi một chút nữa thôi bạn sẽ cảm nhận được gió rừng man mát, thơm thơm mùi tràm... gần tới rồi đó! À, tui quên nói thêm, hồ Trị An nằm gần lâm trường Mã Đà và di tích chiến khu Đ (nằm sâu trong rừng già, hấp dẫn à nghen!) nên nếu bạn muốn có một 'tua' dã ngoại trong ngày có thể làm thế này: sáng dậy thật sớm đi theo lộ trình vừa nêu nhưng xa hơn, vô tận chiến khu Đ cách hồ Trị An hơn 30km, đường có quang cảnh rất đẹp (tui đi được một nửa rồi...!). Sau khi tung tăng đã đời trong rừng, chiều chiều bạn chạy về hồ Trị An, chờ ngắm cảnh hoàng hôn huy hoàng trên mặt hồ. Xong, tối vẫn kịp về Sài Gòn ăn ngủ bình thường.

Mải nói chuyện, tới rồi kìa...



Hồ Trị An nằm trên sông Đồng Nai, đóng vai trò hồ chứa cung ứng nước ngọt tưới tiêu cho các tỉnh Đông Nam Bộ (cùng với hồ Dầu Tiếng ở Tây Ninh), điều tiết mực nước của sông Đồng Nai, cắt lũ khi cần thiết, và tất nhiên nó là 'một phần tất yếu của cuộc sống' của thủy điện Trị An. Cái này nói thêm thôi nha, tui thấy hồi xưa người ta làm ăn sao cẩn thận ghê: để nghiên cứu toàn diện nguồn thủy năng của sông Đồng Nai cũng như cách khai thác nó sao cho hợp lý, Bộ Thủy Lợi đã bỏ ra hai năm trời (1976-1978)[1]. Mà đó là chưa kể tới những công trình nghiên cứu đã có từ trước (1913 - 1973) của Pháp. Rồi từ lúc lập luận chứng kinh tế - kỹ thuật tới lúc nhà máy xây xong là 9, 10 năm lận. Hèn chi nhà máy hoàn thành quá tốt vai trò của mình, chứ ai như...!!!
Thôi, cái này là ngoài lề, hổng liên quan gì tới việc đi ngắm hoàng hôn hết trơn!

Mặt hồ nè, bình yên ghê...


Đường vô nhà máy mọc đầy cỏ may...


"Khắp nẻo giăng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm dày
Lời yêu mỏng mảnh như là gió
Ai biết tình anh có đổi thay?"
(Xuân Quỳnh)


Thêm vài shot nữa...





Khu vực nhà máy người ta hổng cho chụp hình (restrict area) mà còn có một anh công an cao to đẹp trai mặt mũi khó đăm đăm đứng trong chốt gác nữa, nên tui hổng dám manh động, nhưng mà tui có kịp ghi nhớ cảm giác lâng lâng khi đứng bên trên một dòng sông. Và tất nhiên rồi, cảm giác tĩnh lặng bình yên trước mặt hồ lúc hoàng hôn nữa...

Ui, đợi hoài mà không thấy mặt trời, ông ấy chui vô mây, ngủ luôn, không thèm ra chào gì ráo, đành lủi thủi đi về, hẹn nắng hồ một ngày khác nhé!


[1]http://wikimapia.org/370091/Nh%C3%A0-m%C3%A1y-Th%E1%BB%A7y-%C4%90i%E1%BB%87n-Tr%E1%BB%8B-An

5 nhận xét:

  1. Trên bài viết chưa thấy sự xuất hiện của Đảo Ó. Hồ Trị An mênh mông, ta bắt gặp sự bình yên ở nơi đây, không gian như chùn xuống thời gian trôi đi chầm chậm, ta tránh xa cái ồn ào, tấp nập nơi phố thị SG, nơi mà bây giờ hàng ngàn người đang chen chúc từng mét vuông nơi lô cốt. Sẽ đi, có thể trong năm nay

    Trả lờiXóa
  2. Lén lút đi rồi về viết bài hả :) Thi đua ghê nhỉ :))

    Trả lờiXóa
  3. Cảm ơn Lê Thanh, bạn đi chỉ đi trong mấy tiếng nên không có đến những đảo giữa hồ. Đảo Ó đẹp lắm hả? Hy vọng lần đi sau sẽ được đến thăm.

    Trả lờiXóa
  4. tuyệt. mà sao không chi dân đường đi cho anh em vậy.

    Trả lờiXóa
  5. hay lam ban oi.cho minh hoi o do co cho cam trai ko ban

    Trả lờiXóa

Rất cám ơn bạn đã quan tâm đến bài viết. Có thể bạn sẽ muốn viết một vài dòng để chia sẻ với mọi người. Chúc một ngày tốt lành!